Ta thường nghe: Kỷ Tín cho Cao Ðế chép bài nên bị phạt; Do Vu cho Chiêu Vương
mươn phao mà bị đình chỉ thi; Dự Nhượng nuốt phao,che tội cho chủ. Kính Ðức một
chàng tuổi trẻ, thân phò Thái Tông thoát khỏi vòng vây của CSCĐ;. Từ xưa các bậc
trung thần nghĩa sĩ, bỏ mình vì bạn, đời nào chẳng có? Ví thử mấy người đó cứ
khư khư theo thói nhi nữ thường tình thì cũng đến ra trường với cái bằng đỏ,
sao có thể lưu danh sử sách cùng trời đất muôn đời bất hủ được?
Các ngươi vốn dòng game thủ,thông thạo choém gió, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện thứ 4 thi Vật Lý mà nói:lớp ta binh hùng 50 người.tướng giỏi không có 1 tên.vậy mà bao phen đương đầu với đội quân Giám thị,quản sinh.....để rồi lưu tiếng tốt muôn đời.
Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra phải thời thi cử, lớn lên gặp buổi gian nan. Trộm nhìn giám thị đi lại nghênh ngang trong lớp, uốn tấc lưỡi cú diều mà lăng nhục anh em.kẻ coi thi mà đòi ngọc lụa để phụng sự lòng tham khôn cùng; khoác hiệu Giảng Viên mà hạch bạc vàng, để vét kiệt của kho có hạn. Thật khác nào đem thịt ném cho hổ đói, tránh sao khỏi tai họa về sau.
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm lên facebook, ruột đau như cắt, bụng đói cồn cào; chỉ giận chưa thể thi thố cho ra hồn; dẫu cho trăm tên này phơi ngoài bảng điểm, nghìn con điểm bọc trong phong bì, cũng nguyện xin làm.
Các ngươi ở lâu trong lớp, nắm giữ binh quyền, không có bút thì ta cho mượn; không có vở thì ta cho giấy;không làm bài tập thì ta bao che; lộc ít thì cùng ta đánh lô. Ði thủy thì ta cho thuyền; đi bộ thì ta cho xe đạp,xe máy,ô tô(xe bus). Lâm trận mạc thì cùng nhau sống chết; được nhàn hạ thì cùng nhau vui cười. So với Công Kiên đãi kẻ tỳ tướng, Ngột Lang đãi người phụ tá, nào có kém gì?
Nay các ngươi ngồi nhìn anh em chết mà không biết lo; thân chịu quốc sỉ mà không biết thẹn. Làm cán bộ lớp đứng hầu quân man mà không biết tức; nghe nhạc thái thường đãi yến sứ ngụy mà không biết căm. Có kẻ lấy việc chơi AOE làm vui; có kẻ lấy việc HELP LIFE làm thích. Có kẻ chơi bời thâu đêm; có kẻ chát với gái để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc lớp,trễ việc quân. Có kẻ thích rượu ngon(cái này thì ta cũng thích); có kẻ mê giọng nhảm. Nếu bất chợt thi giữa kì, cuối kì thì trận đế chế không xong nổi bài; mẹo help life không đủ thi hành mưu lược nhà binh,gái gú bận không ích gì cho việc tiến thân. Tiền của dẫu lắm không mua được bài phôto ngoài cổng(vì ở trong phòng thi rùi);. Chén rượu ngọt ngon không làm giám thị say ngất; giọng hát réo rắt không làm giám thị điếc tai điếc tai. Lúc bấy giờ cả lớp ta đều bị trượt, đau xót biết chừng nào! Chẳng những thái ấp của ta không còn mà bổng lộc các ngươi cũng thuộc về tay kẻ khác; chẳng những bài thi ta bị kẻ khác giày xéo mà điểm chác các ngươi cũng nát bét như ta; chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là học ngu bị đuổi. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng?
Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc đặt mồi lửa dưới đống củi nỏ làm nguy; nên lấy điều kiềng canh nóng mà thổi rau nguội làm sợ. Phải học hành thường xuyên, dượt chép bài, khiến cho ai nấy đều giỏi như khổng Minh, mọi người đều tài như Nguyễn Trãi, có thể làm bài ngon lành. Như thế chẳng những bài thi của ta được điểm cao mà bài thi của các ngươi cũng được khen ngợi ;chẳng những tên tuổi ta được lưu danh nghìn thu mà tên tuổi các ngươi cũng được vang xa; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui chơi, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tên các 4RUM các nhà hợp thành một quyển, gọi là Choém Gió 4 Rum Yếu Lược. Nếu các ngươi biết chuyên lên các 4rum này, theo lời ta hướng dẫn, thì trọn đời là bằng hữu; nhược bằng khinh bỏ các trang này, trái lời ta thì trọn đời là nghịch thù.
Vì sao vậy? sắp thi đến nơi còn không chịu học,bị điểm D,F mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn rửa nhục, không lo học hành,kẻ học được lại không cho chép chẳng khác nào quay bút mà xin đầu hàng, giơ tay không mà nộp giấy trắng. Nếu vậy, rồi đây, sau khi ra trường, để thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trong cõi trời che đất chở này nữa?
Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta.
Các ngươi vốn dòng game thủ,thông thạo choém gió, nghe những chuyện ấy nửa tin nửa ngờ. Thôi việc đời trước hẵng tạm không bàn. Nay ta lấy chuyện thứ 4 thi Vật Lý mà nói:lớp ta binh hùng 50 người.tướng giỏi không có 1 tên.vậy mà bao phen đương đầu với đội quân Giám thị,quản sinh.....để rồi lưu tiếng tốt muôn đời.
Huống chi, ta cùng các ngươi sinh ra phải thời thi cử, lớn lên gặp buổi gian nan. Trộm nhìn giám thị đi lại nghênh ngang trong lớp, uốn tấc lưỡi cú diều mà lăng nhục anh em.kẻ coi thi mà đòi ngọc lụa để phụng sự lòng tham khôn cùng; khoác hiệu Giảng Viên mà hạch bạc vàng, để vét kiệt của kho có hạn. Thật khác nào đem thịt ném cho hổ đói, tránh sao khỏi tai họa về sau.
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm lên facebook, ruột đau như cắt, bụng đói cồn cào; chỉ giận chưa thể thi thố cho ra hồn; dẫu cho trăm tên này phơi ngoài bảng điểm, nghìn con điểm bọc trong phong bì, cũng nguyện xin làm.
Các ngươi ở lâu trong lớp, nắm giữ binh quyền, không có bút thì ta cho mượn; không có vở thì ta cho giấy;không làm bài tập thì ta bao che; lộc ít thì cùng ta đánh lô. Ði thủy thì ta cho thuyền; đi bộ thì ta cho xe đạp,xe máy,ô tô(xe bus). Lâm trận mạc thì cùng nhau sống chết; được nhàn hạ thì cùng nhau vui cười. So với Công Kiên đãi kẻ tỳ tướng, Ngột Lang đãi người phụ tá, nào có kém gì?
Nay các ngươi ngồi nhìn anh em chết mà không biết lo; thân chịu quốc sỉ mà không biết thẹn. Làm cán bộ lớp đứng hầu quân man mà không biết tức; nghe nhạc thái thường đãi yến sứ ngụy mà không biết căm. Có kẻ lấy việc chơi AOE làm vui; có kẻ lấy việc HELP LIFE làm thích. Có kẻ chơi bời thâu đêm; có kẻ chát với gái để thỏa lòng vị kỷ. Có kẻ tính đường sản nghiệp mà quên việc lớp,trễ việc quân. Có kẻ thích rượu ngon(cái này thì ta cũng thích); có kẻ mê giọng nhảm. Nếu bất chợt thi giữa kì, cuối kì thì trận đế chế không xong nổi bài; mẹo help life không đủ thi hành mưu lược nhà binh,gái gú bận không ích gì cho việc tiến thân. Tiền của dẫu lắm không mua được bài phôto ngoài cổng(vì ở trong phòng thi rùi);. Chén rượu ngọt ngon không làm giám thị say ngất; giọng hát réo rắt không làm giám thị điếc tai điếc tai. Lúc bấy giờ cả lớp ta đều bị trượt, đau xót biết chừng nào! Chẳng những thái ấp của ta không còn mà bổng lộc các ngươi cũng thuộc về tay kẻ khác; chẳng những bài thi ta bị kẻ khác giày xéo mà điểm chác các ngươi cũng nát bét như ta; chẳng những thân ta kiếp này chịu nhục đến trăm năm sau tiếng nhơ khôn rửa, tên xấu còn lưu, mà gia thanh các ngươi cũng không khỏi mang danh là học ngu bị đuổi. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi muốn vui chơi thỏa thích, phỏng có được chăng?
Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc đặt mồi lửa dưới đống củi nỏ làm nguy; nên lấy điều kiềng canh nóng mà thổi rau nguội làm sợ. Phải học hành thường xuyên, dượt chép bài, khiến cho ai nấy đều giỏi như khổng Minh, mọi người đều tài như Nguyễn Trãi, có thể làm bài ngon lành. Như thế chẳng những bài thi của ta được điểm cao mà bài thi của các ngươi cũng được khen ngợi ;chẳng những tên tuổi ta được lưu danh nghìn thu mà tên tuổi các ngươi cũng được vang xa; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm; chẳng những thụy hiệu ta không hề mai một, mà tên họ các ngươi cũng sử sách lưu truyền. Lúc bấy giờ, dẫu các ngươi không muốn vui chơi, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tên các 4RUM các nhà hợp thành một quyển, gọi là Choém Gió 4 Rum Yếu Lược. Nếu các ngươi biết chuyên lên các 4rum này, theo lời ta hướng dẫn, thì trọn đời là bằng hữu; nhược bằng khinh bỏ các trang này, trái lời ta thì trọn đời là nghịch thù.
Vì sao vậy? sắp thi đến nơi còn không chịu học,bị điểm D,F mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn rửa nhục, không lo học hành,kẻ học được lại không cho chép chẳng khác nào quay bút mà xin đầu hàng, giơ tay không mà nộp giấy trắng. Nếu vậy, rồi đây, sau khi ra trường, để thẹn muôn đời, há còn mặt mũi nào đứng trong cõi trời che đất chở này nữa?
Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét