16 tuổi, tôi ao ước có bạn trai. 18 tuổi, tôi có người yêu, nhưng anh ta lại quá khô khan. Tôi xây dựng hình mẫu chàng trai lý tưởng của mình là một người lãng mạn.
– Năm
vào đại học, tôi gặp một anh chàng lãng mạn, nhưng lại quá “mít ướt”. Vì vậy,
tôi đi tìm người có bờ vai vững chắc.
– Năm
tôi 25, người yêu của tôi rất vững vàng, kiên định. Nhưng anh ta lại chẳng hề
biết biểu lộ cảm xúc. Quãng thời gian ấy thật buồn tẻ. Rồi tôi tìm một người
khác.
– 28 tuổi,
tôi gặp một người rất vui nhộn, nhưng rốt cuộc tôi không chịu nổi anh ta. Lúc
nào anh ta cũng đùa bỡn với tôi và tán tỉnh những cô gái khác. Anh ta khiến tôi
khốn khổ hơn là hạnh phúc. Chúng tôi nhanh chóng chia tay.
– Bước
sang tuổi 31, tôi tìm thấy một người đầy tham vọng, thông minh và mạnh mẽ. Tôi quyết
định kết hôn cùng anh ta. Nhưng (lại nhưng)… chỉ một thời gian sau, chúng ly dị.
Anh ta lấy đi tất cả những gì tôi có và tẩu thoát cùng cô bạn thân của tôi.
– Giờ
đây, tôi đã 40 tuổi. Tôi vẫn đang tìm một mẫu người lý tưởng của riêng mình. Có
lẽ đó phải là một người trầm tính, chững chạc, ít tham vọng… Tôi biết một người
như thế, chỉ có điều ông ấy đã ngót nghét 70 tuổi…