Thứ Ba, 16 tháng 5, 2023

Tại ..đi giầy bóng lộn@

 Nữ nhân viên mặc một chiếc váy ngắn, hốt hoảng dựng xe rồi chạy vào chỗ Bảo vệ:

- Này em ơi. Hôm nay chị có việc nên đi muộn. Đừng ghi tên chị vào sổ nhé, kẻo sếp lại...

Bảo vệ nhìn chị từ đầu tới chân, bảo:

- Vâng, mời chị vào. Gớm, đi muộn, mặc váy, mà trong lại mặc quần lót trắng.

Chị nọ đỏ mặt, đi như chạy vào phòng, vừa chạy vừa nghĩ: quái, sao hắn lại biết mình mặc quần lót trắng nhỉ?

Vài hôm sau, chị ta lại đi muộn, cũng dựng xe rồi hớt hải vào chỗ bảo vệ đề nghị đừng ghi tên vào sổ. Bảo vệ nhìn chị, cười:

- Vâng, mời chị vào. Hôm nay đã đi muộn, mặc váy, mà trong lại mặc quần lót xanh.

Chị nọ lại bàng hoàng không hiểu vì sao tay bảo vệ này tinh quái và nói đúng thế không biết.

Hôm sau nữa, chị lại đi muộn rồi lại đề nghị bảo vệ không ghi tên vào sổ. Tay bảo vệ nhìn chị rồi chắp hai tay vái lia lịa, miệng lẩm bẩm:

- Vâng, con mời bà vào. Lạy bà. Gớm, bà đã đi muộn, mặc váy ngắn mà hôm nay sao lại quên mặc quần lót thế?

Mặt xanh xám, chị nọ vừa chạy vào phòng vừa nghĩ: Trời đất, sao cái thằng này quái quỷ thế không biết. Mình quên mặc quần lót mà nó cũng biết.

Cánh đàn ông thấy thế tò mò hỏi tay bảo vệ:

- Này ông. Cô ấy mặc váy ngắn nhưng vải dầy lắm, bọn tôi chẳng nhìn thấy gì, sao ông tinh thế. Hôm nào ông nói cũng trúng, làm cô ta ngượng chín mặt, chỉ còn biết chạy mà không dám nói câu nào?

Tay bảo vệ tưng tửng:

- Tinh tiếc gì . Mụ ta mặc váy ngắn, đi giầy bóng lộn. Tớ nhìn giầy của mụ thấy, chứ... tinh tường cái nỗi gì.

Tất cả há miệng …..

Ngu thì chết đáng đời, còn kêu ca gì nữa@

 Tèo đang đi trên vỉa hè, vừa định bước chân xuống để băng qua đường,Tèo nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu:

- Cẩn thận đừng bước xuống.

Tèo vội rút chân về, ngay lúc đó, một chiếc xe vụt chạy qua. Hú hồn, định nói cám ơn nhưng Tèo nhìn quanh, không thấy ai.

Vài ngày sau đó, cũng đang đi trên vỉa hè, Tèo lại nghe thấy giọng nói hôm trước:

- Cẩn thận, đứng lại.

Tèo đứng lại và thấy cái chậu hoa rơi ngay trước mặt. Tèo quay qua lại, vẫn không thấy ai, liền cất giọng:

- Ai đó, ai cứu tôi đó.

Có tiếng trả lời:

- Ta đây. Ta là thần hộ mệnh của anh đây.

Tèo nghe thế bèn to tiếng:

- Có thiệt ông là thần hộ mệnh tôi?

- Đúng !

- Vậy chứ khi tôi đi ký giấy hôn thú, ông ở đâu?!

Thần hộ mệnh:

"Những tai nạn như trên, ta cứu ngươi vì ngươi không biết nó sẽ xảy ra cho ngươi. Chứ lúc ngươi lấy vợ, ngươi đã biết mà ngươi cứ lấy.

Ngu thì chết đáng đời, còn kêu ca gì nữa !"

Khổ vì cái tên@

 Số là tôi có một cô bạn gái người gốc Bắc Kỳ 9 nút, cô ta được Cha Mẹ đặt cho một cái tên cúng cơm rất đẹp... "Đái thị Xinh Xinh"... bên nội của cô ta chính là họ hàng của nhà thơ Đái Đức Tuấn.

Ấy thế mà cô ta có được yên thân với lũ quỷ bạn học cùng lớp đâu.

Cô ta rất đau khổ với cái tên "Đái thị Xinh Xinh" của mình trong suốt những năm tiểu học. Ngày nào cũng bị các bạn đem cái tên của cô ta ra trêu cợt để làm trò đùa, như là con Đái nầy, con Đái nọ... Đái mà xinh cái gì, con nhỏ nầy khai quá!... v.v...

Bẵng đi một thời gian, sau năm 1975, đám nhóc tì tụi tui năm xưa tình cờ gặp lại nhau tại Cali một ngày cuối tuần, trong số nầy cũng có mặt vợ chồng cô bạn học cũ, họ Đái tên Xinh Xinh năm xưa.

Hôm gặp nhau, bạn bè ai cũng vui vẻ giành nhau nhắc lại chuyện cũ, và đương nhiên phải có câu chuyện cô bạn họ Đái năm xưa ...

Thiệt là “chạy Trời không khỏi nắng”, cô ta vừa cười, vừa thở, vừa than, rằng ...

Cái số của Xinh nó không xinh chút nào, các bạn có biết không, sau khi được chồng bảo lãnh sang Mỹ đoàn tụ, sau đó mình thi đậu vô Quốc tịch, họ cho mình được đổi tên, Mình tính không đổi, nhưng tên của mình người Mỹ họ phát âm nghe không rõ, cho nên mình quyết định thay tên Xinh Xinh thành một tên Mỹ, tên Cindy, và từ đó mình bắt đầu có tên mới, tên CINDY ĐÁI.

Có một lần ngồi chờ nhận Vali bị lạc tại phi trường, họ kêu tên mình mãi mà nào mình có hay biết chi!!!

- Có ai "Xin Đi Đái" không ? Ai là "Xin Đi Đái"...???

Thiệt là “Quỷ tha ma bắt“ cho mình, ở trong xứ đã khổ vì cái họ Đái, cho đến nửa thể kỷ sau, ra nước ngoài ngỡ rằng sau khi đổi tên sẽ được yên thân, ai dè lại phải gặp thêm cái nạn tên họ lần nữa...

XIN ĐI ĐÁI (CINDY Đái, người Mỹ gốc Việt)

Thôi ! Chết cha tôi rồi@

 Cô gái nọ vừa khóc vừa nói với anh chàng gia sư trong tiếng nấc:

- Hôm qua... thằng bạn trai em nó rủ em đi xem phim "tươi mát" rồi... rồi...

- Rồi làm sao? Bình tĩnh kể anh nghe nào.

- Em ngượng lắm, không kể được đâu.

- Thế có phải đầu tiên nó hôn như thế này không?

- Dạ phải rồi! Anh giỏi quá!

- Thế có phải nó cởi quần em ra như thế nà y không? - Gã gia sư bắt đầu "thả dê".

- Dạ đúng rồi.

- Thế có phải nó... như thế này không?

- Phải ạ!

- Có phải tiếp theo nó... làm như thế này không?

...

Một lúc sau khi gã gia sư mặc lại quần áo vẫn thấy cô gái khóc, liền hỏi:

- Sao vẫn khóc vậy?

- Dạ, bởi vì khi mọi chuyện đã xong thì em mới biết nó dính AIDS từ lâu rồi.

- Thôi ! Chết cha tôi rồi@