Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2020

Thả tym@

Tèo có cô bạn fb, hầu như stt nào của Tèo cô cũng like, nhiều khi còn thả tym. Không ít lần cô nhắn tin kiểu như "Những điều anh viết chạm đến trái tim em". Biết là phĩnh phờ nhưng cũng rạo rực hết nửa ngày. Tin đi tin lại rồi cũng có ngày cô live stream, xinh xắn và trẻ trung hơn Tèo tưởng. Cạnh cô còn có bà mẹ khá phúc hậu, chắc cô ngầm giới thiệu mình con nhà đàng hoàng? Một hôm cô hẹn Tèo cafe vì "em muốn gặp anh từ lâu rồi". Tèo chẳng lẽ hèn nhát đến nỗi từ chối khẩn cầu của mỹ nhân. Chờ mãi trời mới sáng và vội vã đến điểm hẹn. Tèo hơi sững người khi cô đi cùng mẹ nhưng nghĩ ngay chắc là xem Tèo thế nào rồi bác ấy về trước. Nhấp hai ngụm cà phê cô mở lời "Không chỉ em mà mẹ em rất thích đọc face anh. Bà muốn gặp anh. Ba em mất 11 năm rồi, em mong mẹ có người bạn như anh cho đỡ buồn và cô đơn...." . Em chưa dứt lời, mắt mẹ em đã kịp nhìn Tèo tha thiết... Tèo???

Tèo ăn tiết canh@

Tèo đang vô cùng hoang mang và lo lắng bởi sáng hôm qua Tèo nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ với nội dung nồng nặc tính chất đe dọa: “Em có thai rồi! Anh hãy thể hiện rằng anh là một thằng đàn ông có trách nhiệm. Nếu không, cuối tuần này em sẽ đến tận nhà anh để gặp vợ anh!”. Mà Tèo cũng không chắc đó có phải là số lạ không nữa, vì Tèo vừa bị mất điện thoại, phải làm lại sim, các số liên lạc trong danh bạ cũng mất luôn. Nếu biết chắc đây là số ngoài danh bạ thì Tèo sẽ xóa tin nhắn ngay mà không mảy may bận tâm. Nhưng nếu nó là số trong danh bạ thì sao? Và nếu cô gái gửi tin nhắn cho Tèo ấy không hăm dọa mà sẽ làm thật thì sao? Lúc đầu, Tèo nghĩ đó là Trinh, nhưng không thể, bởi Tèo nhớ có lần Trinh nói với Tèo rằng Trinh đã đặt vòng. Trinh bảo rằng Trinh mới là sinh viên năm thứ nhất, thời gian còn rất dài nên đặt vòng vừa tiết kiệm, vừa an toàn, sẽ giúp Trinh yên tâm hơn mà tập trung vào học tập. Tèo lại nghĩ đến Thảo, nhưng cũng không thể, bởi lần nào gần nhau Thảo cũng đòi dùng bao. Thảo bảo rằng phải khó khăn lắm Thảo mới xin được vào làm giáo viên hợp đồng, nếu để có thai thì nhà trường sẽ đuổi việc luôn. Và rồi Tèo nghĩ đến Tưng, nhưng Tưng thì lại càng không, bởi Tưng đã bị teo buồng trứng và viêm thành tử cung, hậu quả của việc nạo hút thai tưng bừng từ hồi còn học phổ thông nên khả năng mang thai gần như bằng không. Cuối cùng, sau khi đã loại hết tất cả những trường hợp không thể, thì chỉ còn lại hai người là Bưởi và Tình. Bưởi có một tật rất xấu là lúc giao cấu thường cho tay xuống cầm đầu bao để cấu. Tình thì lại có tính hay quên, thuốc tránh thai bác sĩ dặn là mỗi ngày uống một viên, nhưng vì quên nên có khi hai ba tuần liền không uống, đến khi uống thì lại uống cả một vốc tay, phải đến gần hai chục viên, bảo rằng uống bù cho những hôm quên. Điều Tèo băn khoăn bây giờ đó là không biết Bưởi (hoặc Tình) muốn gì ở Tèo? Muốn Tèo cho tiền đi phá thai, hay muốn Tèo phải bỏ vợ để cưới cô ấy, để làm bố đứa bé? Tèo hoang mang lắm! Thế rồi Tèo lấy hết can đảm, run run cầm điện thoại lên nhắn tin: - “Em muon gi? Buoi phai ko?” Lập tức có tin nhắn trả lời: - “Em không phải là Bưởi, em là Tình, Lâm Tình đây! Anh quên rồi sao?” - “A! Lam tinh a? Lam tinh thi lam sao ma quen duoc. Bay gio em muon gi? Noi luon di!” - “Sao anh căng thẳng thế? Anh nên nhớ là Lâm Tình đang mang thai đứa con của anh đấy! Anh muốn cãi lộn à? Lâm Tình có thể đến tận nhà anh để cãi lộn đấy!” - “Khong! Anh chan cai lon lam roi! Cai lon luc nay chi lam anh met moi them ma thoi!”. - “Biết điều vậy là tốt! Tự nhiên Lâm Tình thèm ăn lòng lợn tiết canh quá! Anh đến đưa Lâm Tình đi ăn rồi mình nói chuyện cụ thể nhé?”. - “Ok! Vay bay gio lam tinh o dau?”. - “Ở trường em!”. - “Ok! Cu o truong doi anh! Anh se den gap lam tinh ngay, nhung anh khong an long lon dau, anh chi hup tiet canh thoi”. Vậy là Tèo lập tức lấy xe phi đến trường để đón Lâm Tình. Nhưng chưa kịp dắt xe ra khỏi cửa thì vợ Tèo đã gọi giật lại: - Anh đi đâu đấy? - À!... Anh đi gặp đối tác tí! – Tèo trả lời ấp úng. - Ủa? Em tưởng anh đi ăn tiết canh? Ăn tiết canh thì không phải đi xa vậy đâu, ở nhà cũng có tiết canh cho anh ăn mà! Dứt lời, vợ cầm cái guốc lao đến vả tới tấp vào mặt, vào mồm Tèo, tiết canh từ mũi, từ mõm Tèo tuôn ra xối xả. Vừa vả, vợ vừa dí cái điện thoại của vợ vào mặt Tèo. Lúc này Tèo mới biết rằng người vừa nhắn tin với Tèo không phải là Bưởi, chẳng phải là Tình, mà là vợ. Tèo đã bị vợ lừa một cú đau điếng. Vợ vẫn tiếp tục vả, mắt Tèo hoa lên, tai Tèo ù đi, Tèo không biết liệu mình có sống sót được sau trận đòn này không, vì thế, trước khi quá muộn, Tèo có vài lời muốn nhắn nhủ (cũng có thể gọi là những lời trăn trối nếu hôm nay Tèo bị vợ đánh chết) đến những người đàn ông rằng: Muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình thì đừng bao giờ nhắn tin với gái lạ nếu bạn chưa chắc chắn rằng đó không phải là vợ mình; và hãy copy một danh bạ điện thoại dự phòng, để dù là khi có bị mất máy, mất sim thì kẻ xấu vẫn không thể lợi dụng cơ hội đó mà hãm hại ta được! Chúc vợ chồng các bạn luôn hạnh phúc!

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2020

Tèo gửi xe ở New York@

Trước chuyến đi nghỉ, Tèo vô ngân hàng Trung tâm New York và yêu cầu vay 5000 đô la. Nhân viên ngân hàng nói: “Được, thưa ông, thế ông có cái gì làm vật thế chấp không ạ?” Tèo đáp: “Tôi thế chấp chiếc xe Rolls Royce của tôi” Nhân viên ngân hàng ngẩn người, hỏi: “Rolls Royce, chiếc xe giá 250 ngàn đô á! Có thật thế không ạ?” “Dạ, đúng thế đấy”. Tèo xác nhận rồi trao chìa khóa xe. Mọi người cười Tèo, nhưng anh nhân viên cũng kiểm tra giấy tờ và xác nhận Tèo đúng là chủ sở hữu chiếc xe như thế. Xong xuôi, chiếc xe được đưa xuống hầm giữ xe và lưu ở đó 2 tuần lễ. Khi quay về, Tèo trả lại cho ngân hàng 5 ngàn đô la tiền vay và 15,41 đô la phần trăm lãi suất. Nhân viên tín dụng hỏi Tèo: “Chúng tôi đánh giá rất cao sự hợp tác của ông, nhưng tôi có một thắc mắc muốn hỏi: “Chúng tôi đã tra cứu và biết ông là một nhà triệu phú. Vậy sao ông lại phải đi vay 5 ngàn đô la ạ?” Tèo trả lời: “Thế còn ở đâu ở cái đất New Yorrk này tôi có thể gửi xe an toàn trong 2 tuần lễ mà chỉ mất có 15,41 đô la?”